Năm tháng đi qua để lại trong lòng bao vết sẹo. Có những vết đã mờ dần theo thời gian, có những vết kể cả đã mờ hẳn nhưng trở trời lại đau nhức nhối. Cố gắng hướng về ánh sáng từng tích tắc một mà sao cứ bị bàn tay u ám che lấp hết tầm mắt. Cố gắng vươn mình mong chạm đến những phút giây hạnh phúc nhưng sao chỉ nhận lại cay đắng, đau thương. Cố gắng hết mình chỉ mong chạm được đến tình yêu thật sự mà cuối cùng cũng chỉ có nước mắt ở lại. Thôi! Chẳng cần yêu cũng chẳng cần thương nữa, chỉ mong cuộc sống bình yên bên con trai bé bỏng, chỉ mong năm tháng tiếp theo nước mắt chỉ rơi vì hạnh phúc.