Trần xuân – Đi một quãng đường xa…..

Trầm lặng với mọi việc đã qua, bộn bề với xã hội nhộn nhịp, mạnh mẽ vượt qua khó khăn ,cô đơn giữa dòng người,mẹ đơn thân rồi nhưng vẫn mít ướt, một nvvp luôn cứng luôn khô với con số nhưng ngọt ngào bình dị trong các món ăn… Yêu cái đẹp vừa cổ hủ vừa phong kiến vừa hiện đại …

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *